Miêu tả vẻ đẹp của cánh đồng quê em

 Miêu tả vẻ đẹp của cánh đồng quê em

Hè vừa rồi, em được ba cho về thăm quê nội ở Cần Giuộc, Long An. Sau một đêm nghỉ ngơi thoải mái, sáng hôm sau em theo bác Ba ra thăm đồng. Cánh đồng này có tên là đồng Thượng, nằm dọc theo con lộ đất đỏ như son, nối từ Cần Giuộc đến vùng ngoại ô quận 8, thành phố Hồ Chí Minh.

   Trời đã sáng hẳn. Đằng đông, mặt trời như một trái bóng lớn màu hồng đang từ từ nhô lên, tỏa những tia nắng hình rẻ quạt. Sương đọng li ti trên lá cây, ngọn cỏ. Không khí trong lành, mát mẻ thật dễ chịu.

   Bác Ba quẩy đôi thùng tưới đi trước, em vác chiếc cuốc trên vai, cố đi nhanh cho kịp bác. Đến thửa ruộng của nhà, bác dừng lại rồi đưa tay khoát một vòng, tươi cười nói với em:

– Cháu thấy phong cảnh quê mình đẹp không?

   Em thích thú gật đầu và mê mải ngắm nhìn cánh đồng buổi sớm trải dài trước mắt một màu xanh mướt của lúa, của ngô khoai đang độ lớn. Thoảng trong gió mùi đòng đòng lúa thơm ngọt quyện với mùi bùn ngai ngái tạo nên hương vị khó quên của đồng quê. Đây đó, có tiếng lích rich của những chú chim trong ruộng lúa.

   Con mương chạy dài cắt ngang cánh đồng, dọc hai bên bờ là hàng dương thẳng tắp. Phía đất trũng hơn cấy lúa, phía đất cao dùng để trồng hoa màu. Những luống rau cải xanh, cải trắng non tươi xen lẫn với những luống cà chua, xà lách, hành hoa… mơn mởn.

   Bác Ba gánh nước từ dưới mương lên tưới rau. Nước theo vòi hoa sen tỏa đều trên mặt ruộng. Bụi nước li ti lấp lánh ánh mặt trời. Em giúp bác nhổ cỏ, bắt sâu. Trên các thửa ruộng khác, vài tốp nông dân đang cần mẫn làm việc. tiếng nói, tiếng cười văng vẳng. Chẳng mấy chốc, nắng đã trải vàng rực khắp cánh đồng.

   Người nông dân Cần Giuộc quê em suốt đời gắn bó với ruộng vườn. Bao nhiêu mồ hôi đã đổ xuống đất này cho lúa thêm xanh, cho rau thêm tốt. Người yêu thương đất, đất nuôi người. Bộ mặt quê hương em không ngừng thay đổi và mỗi ngày một tươi đẹp hơn.

Bài văn mẫu 2

 Nơi tôi sinh ra và lớn lên là một vùng quê đồng bằng Bắc Bộ, nơi có con sông Hồng đỏ nặng phù sa ôm ấp bãi bờ, có con đê lượn vòng chạy dài tít tắp, có những cánh đồng lúa bát ngát thẳng cánh cò bay. Mỗi nơi mỗi vẻ đẹp khác nhau song tất cả đều mang dáng dấp, linh hồn quê hương. Với tôi cánh đồng lúa quê hương là thắng cảnh giản dị tươi đẹp mà tôi yêu nhất, đó là nơi ghi dấu biết bao kỉ niệm tuổi thơ tôi.

   Cánh đồng quê tôi nằm bao quanh con đường chính của làng. Hằng ngày đi học qua con đường ấy tôi đều ngắm nhìn vẻ đẹp của cánh đồng lúa. Cánh đồng quê tôi được chia thành những ô thửa nhỏ như một bàn cờ, chúng được chia cắt với nhau bằng những bờ đất có cỏ xanh mọc rậm. Trên cánh đồng, đàn cò trắng thi nhau bay lượn như những người gác đồng chăm chỉ, miệt mài. Vẻ nổi bật nhất của cánh đồng đó là cây lúa với sự thay đổi diện mạo theo thời gian.

Mùa xuân, khi những cơn mưa phùn phảng phất trên nền trời, hơi xuân phả vào từng nhành cây, ngọn cỏ cũng là lúc cánh đồng được phủ một lớp mạ non xanh mượt. Những nhánh mạ mềm mại, non nớt, tinh nghịch vờn nhau trong gió như những đứa trẻ tinh nghịch hồn nhiên nô đùa. Vài tháng sau, khi ánh mắt trời bắt đầu rực rỡ, những tia nắng chói chang phủ vàng mặt đất, cánh đồng cũng thay một chiếc áo mới để bước vào thời kì sinh trưởng đẹp nhất của mình. Cánh đồng lúa đương thì con gái xanh tươi mơn mởn như những thiếu nữ đương xuân tràn đầy sức sống. Mỗi khi nàng gió lướt qua, cánh đồng lúa lại đung đưa xào xạc như đang tâm tình trò chuyện. Chạy theo cơn gió, những khóm lúa mải miết đuổi bắt tạo thành từng đợt sóng mềm mại uốn lượn như tấm lụa khổng lồ. Vẻ đẹp xuân xanh của cánh đồng còn được toát lên từ những bông đòng đòng trên thân cây lúa.

Vào thời kì sinh trưởng của mình, cây lúa bắt đầu đương bông, trổ đòng. Mùi hương thoang thoảng phả ra từ những bông lúa mới ấy cho tôi cảm giác khoan khoái và bình yên đến lạ. Đó là mùi hương của đồng nội, của quê hương và cũng là của tuổi thơ tôi. Còn nhớ những chiều hè, tôi cùng các bạn rủ nhau ra cánh đồng, bứt bông lúa nếp thơm dịu về nhà làm cốm, đó chính là thức quà thức quà của tuổi thơ mà tôi không bao giờ quên.

Thời gian thấm thoát trôi qua, chẳng mấy chốc cánh đồng đã được phủ một màu vàng tươi của lúa chín. Những bông lúa nặng trĩu trông thật thích mắt, nâng chúng trên tay mà tôi thêm yêu quý hạt vàng của làng quê. Tôi nhớ nhất cánh đồng quê hương mỗi dịp nước về. Khi đó nước sông đổ ngập cánh đồng, không còn ranh giới giữa các thửa ruộng, không còn một cành cây, ngọn cỏ nhấp nhô, cánh đồng chìm trong biển nước như một dòng sông rộng lớn, bao la. Đi trên con đường làng, giữa cánh đồng quê hương mà tôi có cảm giác mình đang lạc trôi vào một miền sống nước rợn ngợp. Cho đến bây giờ mỗi khi nhắm mắt hồi tưởng lại cảm giác đi giữa cánh đồng trời nước bao la mà tôi vẫn cảm thấy thích thú.

   Cánh đồng quê tôi đẹp bởi đó là nơi ghi dấu sự lam lũ một nắng hai sương của người dân quê. Chẳng bao giờ cánh đồng quê tôi không lúc nào vắng bóng của con người. Các bác nông dân ngày ngày ra đồng chăm lúa, khi thì cày sâu cuốc bẫm, lúc lại phun thuốc, bắt sâu. Trên cánh đồng ấy đã có bao giọt mồ hôi, nước mắt của người dân quê tôi đổ xuống. Đặc biệt, vào những vụ mùa khi người nông dân nô nức xuống đầu gieo cấy cấy và gặt lúa cánh đồng trở nên đông vui hơn bao giờ hết. Làm ruộng biết bao vất vả nhọc nhằn nhưng người dân quê tôi vẫn luôn nở trên môi nụ cười, tiếng cười xua đi nỗi mệt mỏi với niềm tin niềm hi vọng về vụ mùa bội thu. Không phụ tấm lòng con người, những cây lúa trải qua bao mưa nắng gió bụi đem đến hạt gạo cho con người, khiến cho cuộc sống của người dân quê tôi no đủ, ấm cúng hơn.

   Cánh đồng còn là nơi ghi dấu bao kỉ niệm tuổi thơ tôi. Những buổi chiều hè cùng bạn ra đồng chăn trâu thả diều. Giữa cánh đồng, chúng tôi cùng nhau cưỡi lên lưng trâu, cảm giác thúc vào lưng trâu để chạy nhanh về đích thật giống như một cuộc đua chinh phục. Lũ chúng tôi còn rủ nhau thả diều trên cánh đồng, cánh diều bay cao hòa trong tiếng sáo vi vu chở theo bao ước mơ, hi vọng của tuổi thơ tôi. Cánh đồng chính là cuốn nhật kí ghi lại bao niềm vui, bao tiếng cười của một thời thơ ngây, trong sáng của tôi.

   Khi trưởng thành, tôi may mắn được đi nhiều nơi, ghi dấn chân ở nhiều thắng cảnh đẹp trên mọi miền đất nước. Mỗi nơi đều có những vẻ đẹp riêng, thế nhưng thực sâu trong lòng, những chốn mà tôi đã qua ấy không đâu đem lại cảm giác bình yên như cánh đồng quê tôi. Tôi yêu cánh đồng bởi vẻ giản dị, mộc mạc đậm hồn quê, yêu những giọt mồ hôi của người dân đã vã xuống, yêu những tiếng cười giòn tan của trẻ thơ trên cánh đồng. Dù có đi đâu xa nhưng tôi vẫn mãi nhớ về cánh đồng quê hương.

Leave a Comment